Xuân Hoài Niệm
Hôm nay với một chút mênh mang nhớ về bao mùa xuân cũ đã trôi qua. Lòng chợt bâng khuâng, vấn vương với những yêu thương xa xưa đã từng nếm trải trong cuộc đời...
Lang thang mùa đông nơi xứ người mà nghe lòng se sắt.
Ngẫm nghĩ về những thăng trầm đang diễn ra bên thế giới loài người mà thấy buồn buồn chi lạ. Đúng là lòng người luôn đa đoan nên còn hay sân si với những gì hiện hữu quanh mình...
Mùa đông lạnh lẽo càng làm lòng thêm nặng trĩu. Ngày cứ buồn lê thê tiếp nối. Bầu trời u xám, cây cỏ trơ trụi xác xơ, phố xá đìu hiu càng làm cho ta có một cảm giác thật cô đơn trống vắng.
Ngày đi qua. Đêm cứ dài giá rét...triền miên lắng trong tiếng gió xạc xào bên song cửa làm cho lòng người càng nhung nhớ xa xôi.
Ở tuổi vào thu nghe mòn mỏi bước chân đời quá đổi. Ngày nào xanh màu tóc mượt êm êm, giờ nhìn lại đã phai màu theo năm tháng. Tuổi trẻ đã qua đi bên dòng đời nhiều trầm luân biến đối, nhưng đôi lúc cũng cảm thấy chút ấm lòng dẫu khi vui lúc buồn, nhưng ta vẫn bắt gặp được ta bằng những chân thật tuyệt vời trong cuộc sống.
Đêm nay ta với ta...Đang chìm mình đi tìm lại những mùa xuân cũ đã đi ngang qua cuộc đời mình.
Thời gian cứ trôi qua vun vút. Xuân đến. Xuân đi.
Xuân ấu thơ hồn nhiên vui thích, xuân niên thiếu nhiều mộng mơ ấp ủ, xuân tuổi trẻ với bao khát vọng vào đời, xuân mênh mang khi bóng hoàng hôn đời người đã đến...
Giờ còn lại chăng chỉ là những ký ức đã nhạt nhòa phai dấu theo dòng đời biến đổi, biết tìm đâu bây giờ?...
BIẾT ĐÂU TÌM?
Đi giữa mùa giá rét
Mà mơ về phố xưa
Có nắng vàng lưa thưa
Xôn xao hồn Tết cũ
Lãng đãng chút sương mù
Phi-La tìm nắng ấm
Nghe lòng sầu xa xăm
Bên trời buồn xao động
Đi tìm chút hương nồng
Của ngày xưa yêu dấu
Bây giờ biết tìm đâu
Mùa xuân sao vẫn sầu
Bên này đông hiểu thấu
Ngày tháng soi bóng mình
Cô đơn người xa xứ
Xuân về in bóng hình
Bên hàng cây trụi lá
Gió buốt cùng sương sa
Tuổi đời thu vẫy gọi
Lá vàng rơi một hôm
Chia xa buồn ngơ ngác
Đời rồi thôi cũng cạn
Trời đông màu tan tác
Đưa tiển sầu miên man
Đêm lạnh, dài thênh thang
Xin một chút nắng vàng
Ấm lòng người viễn xứ
Phi-La lắng tâm tư
Tết xa, miền lữ thứ
Tuyết giăng giăng lối mù
Bóng xuân chìm xa vắng
Nên mãi vấn vương lòng
Mùa cứ sang mùa vọng
Xuân đang ở nơi nào
Mà nơi này băng giá
Nhạt bóng mình xa xa
Ngồi mơ màng xuân gọi
Mùa đến ngất tuổi đời
Mênh mang ngày nắng đợi
Cho xuân thắm thêm ngời
Để lòng còn phơi phới
Ngập tràn bến yêu thương
Chút hương thừa sót lại
Mai rồi sẽ phôi phai
Vòng đời xoay xoay mãi
Biết nơi đâu tìm lại
Lá vàng trôi theo dòng
Đành bến bờ hư không
Xao xuyến buồn ngày đông
Bóng dáng xuân quê nhà
Luyến lưu miền ký ức
Hồn Tết ngày xưa xa
Cố hương ơi thiết tha
Nhớ nhung mắt ướt mềm
Tha phương sầu viễn xứ
Tháng ngày bước dài thêm
Chân trần nơi đây mỏi
Loanh quanh những bước đời
Vẫn đi hoài đi mãi
Theo cùng giấc mơ... Phai!...
...
ĐHP
Philadelphia 8/1/20