Sông Chiều
SÔNG CHIỀU
( Chiều lộng gió bên bờ sông hậu
Nhịp cầu treo sao xa lắc bến bờ…)
Ta chợt nhói đau khi nghe bài ca dĩ vãng
Tiếng hát ai như thổn thức một trời chiều
Sau lưng em vẫn là dòng sông lẵng lặng
Gió hoàng hôn thêm lạnh nỗi quạnh hiu
Bờ vai ấy nơi nao có còn mong suối tóc
Không gian gầy có gánh nổi gió heo may
Gió ngàn sông gọi hơi ấm vòng tay
Chiều xa lộ vấn vương buồn sao tiếng khóc
Tương lai mù thăm thẳm nghẹn lời trao
Đời giông bão biết đâu khúc nghẹn ngào
Chợt tĩnh lặng, nhìn bàn tay, ôi nhỏ bé
Ta mãi nợ em bài hát ru khe khẽ
Khung ký ức buồn một vành nón nghiêng che
NTL , 05/09/2010