Một thuở yêu người ...
MỘT THUỞ YÊU NGƯỜI
( trước cổng trường Khoa Học )
Anh và chúng thường ngồi bên quán cóc
Trước cổng trường hai buổi đón đưa em!
Dáng thanh thanh, nhí nhảnh gái Bắc Kỳ
Tóc em ngắn rót vào hồn tươi trẻ
Tóc em ngắn che làn môi diễm mộng
Những ưu phiền thoáng chốc bỗng vụt tan
Nắng Sài Gòn như dịu giữa trời xanh
Anh ngó xuống nghe hồn mình chợt mát
ĐÀO giữa buổi bỗng đâu mà khoe sắc
THỊ thơm nồng rơi xuống trái tim anh(*)
Gió HANH vàng ươm điệp khúc tình yêu
Nụ hôn nhỏ bướm bay hồng lên má....
Tặng Hoàng(Xuân Lộc).
(Một thuở yêu người)
LH
Chú Thích:(*) Trái thị rớt giỏ bà già,
Từ nay cô Tấm nương nhờ thế gian(Chuyện Tấm Cám)